
Có một đôi bướm vàng đang dáo dác tìm chỗ trú rét, ấm sành rụt rè hỏi:
– Bướm vàng ơi bướm vàng, hãy vào lòng tôi đây này !
Đôi bướm vàng bay vụt vào lòng ấm sành. Thật là chỗ trú ẩn tuyệt vời: ấm áp và khô ráo.

– Hu ! hu! Sao chẳng có ai kết bạn với tôi? Sao chẳng có ai cần tôi thế này!

– Ối! ối! có ai đang cựa quậy trong lòng tôi thế này?
– Tôi đây, tôi đây ! Tôi là một cái cây con vừa nảy mầm đây!

– Hoa đẹp quá, thơm quá ! Cảm ơn ấm sành nhé!
Và từ đó, ấm sành không còn buồn vì không có bạn nữa.
